Mùa xuân là mùa đẹp tuyệt vời nhất trong năm, mùa cỏ cây nhành hoa đâm chồi nảy lộc cùng muôn hoa khoe sắc thắm. Cũng chính vì thế ngày xuân trở thành nguồn cảm giác bất tận của các nhà văn bên thơ. Mùa xuân Nho nhỏ chính là trong số những sáng tác tuyệt viết về mùa xuân, ngày xuân của non sông Việt Nam.
Bạn đang xem: Mùa xuân nho nhỏ của thanh hải
Nhà thơ Thanh Hải viết bài thơ này để dâng tặng kèm cho đời trước lúc ông ra trở về cõi vĩnh hằng. Vốn xuất hiện và trưởng thành và cứng cáp từ nhì cuộc đao binh chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ nên bất cứ lúc làm sao ông cũng luôn có khát vọng dâng hiến mang đến đời, đến quê hương, khu đất nước. Bài bác thơ mùa xuân Nho nhỏ dại giống như giờ lòng của ông thật tình mà tha thiết.
Mở đầu bài thơ là hình ảnh về mùa xuân trên dòng sông:
“Mọc giữa chiếc sông xanh
Một cành hoa tím biếc”
Bằng bút pháp chấm phá công ty thơ đã đến ta tìm tòi một cảnh quan rất lãng mạn, rất xuân và có theo những đặc sắc của xứ Huế thanh bình. Không khí được che phủ bởi một gam màu xanh lá cây của dòng sông hương thơ mộng. Trên cái nền xanh ấy nổi bật lên hình ảnh của một bông hoa. Đó chưa hẳn màu hồng của hoa đào giỏi màu kim cương của hoa mai mà chính là màu “tím biếc” của nhành hoa lục bình. Một hình hình ảnh đặc trưng của xứ Huế.
Xem thêm: Cách Tìm Bạn Trên Zalo Bằng Tên, Cách Tìm Tài Khoản Zalo Bằng Tên

Phân tích bài bác thơ ngày xuân Nho Nhỏ
Nhắc mang lại màu tím, ta thường nhớ mang lại hình hình ảnh những cô con gái sinh với cỗ áo lâu năm tím thướt tha. Điểm dìm của cảnh trang bị khiến cho tất cả những người đọc cảm nhận được một không gian tràn dầy sức sống, đầy mức độ xuân. Một quang cảnh đẹp không những ở cảnh vật bên cạnh đó mang những âm thanh từ vạn vật thiên nhiên vang vọng:
“Ơi bé chim chiền chiện
Hót đưa ra mà vang trời”
Tiếng chim ca, ngân nga của loài chim chiền chiện. Tiếng chim như có tác dụng xao xuyến cả khu đất trời, để cho tâm hồn của tín đồ thi sĩ cảm thấy xao xuyến. Trường đoản cú “ơi” đã bày tỏ cảm giác của nhà thơ. Từ hầu như cảnh vật rất quen thuộc, gần gũi nhưng mỗi lần tận mắt chứng kiến đều khiến tác đưa dạt dào cảm xúc. Tuyệt cũng có lẽ đây là mùa xuân sau cuối mà nhà thơ được tận thưởng nên ông new cảm thấy mùa xuân trong khi đẹp hơn, tươi tắn hơn. Trước vẻ đẹp nhất ấy Thanh Hải cảm thấy bồi hồi xúc động:
“Từng giọt lộng lẫy rơi
Tôi chuyển tay tôi hứng”
Đến nhì câu thơ này thì đơn vị trữ tình hay chính người sáng tác đã xuất hiện trực tiếp trong bài thơ. Từ giờ chim, từ cành hoa nay thấy được “từng giọt long lanh”. Đó là số đông giọt sương của sớm mai vốn đọng trên cành lá nay rơi rụng xuống. Nhà thơ như cảm nhận được giờ đồng hồ rơi của giọt sương. Trước cảnh đẹp ấy, nhà thơ tất yêu kiềm được lòng của chính bản thân mình mà buộc phải đưa tay hứng lấy. Chỉ với vài nét phác họa người sáng tác đã tương khắc họa được một bức tranh ngày xuân sống động, xuất xắc đẹp.
Từ mùa xuân của thiên nhiên, nhà thơ Thanh Hải đã tương tác đến ngày xuân của đất nước, của phương pháp mạng:
“Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy trên lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ”
Bốn câu thơ với cấu tạo song hành, đi đôi với mùa xuân là nhiệm vụ chiếc đấu, nhiệm vụ lao động sản xuất của bé người. Nhị nhiệm vụ đặc biệt của bạn chiến sĩ, bạn nông dân vào thời đại cách mạng. Điểm sáng của tứ câu thơ là việc lặp lại từ “mùa xuân” để nhấn mạnh thời gian và từ “lộc” để tượng trưng cho việc sung túc, may mắn. Đối cùng với người chiến sỹ thì “lộc” còn mang ý chỉ đều cành lá nhằm ngụy trang, đậy mắt quân thù. Còn với những người nông dân thì “lộc” đó là những mần nin thiếu nhi của cây lúa, của những loài cây khác mang về lương thực để ship hàng đời sống sinh hoạt, đời sống chiến đấu. Trong khi cả quốc gia đã với đang rộn rã bước vào xuân, khí thê khẩn trương, náo nhiệt đón tiếp xuân:
“Tất cả như hối hận hả
Tất cả như xôn xao”
Trước không khí ấy thì tác giả không bao giờ quên nhắc lại chặng đường lịch sử vẻ vang của đất nước với biết bao thăng trầm:
“Đất nước tư ngàn năm
Vất vả cùng gian lao
Đất nước như vì chưng sao
Cứ đi lên phía trước”
Chặng mặt đường ấy cùng với biết bao “Vất vả với gian lao” nhưng dân tộc bản địa ta vẫn một lòng chiến đấu, hăng say lao cồn sản xuất ship hàng cho đời sống chiến đấu để có thể đi tới ngày đại chiến hạ của dân tộc. Thanh Hải so sánh quốc gia với bởi vì sao đó là để khăng định vẻ đẹp mắt của khu đất nước, nhằm nói lên sự từ hào trong phòng thơ đối với đất nước, với dân tộc bản địa ta. Đất nước y như vì sao, một mối cung cấp sáng bất tử và vĩnh hằng với thời gian. Đó còn là ngôi sao vàng năm cánh bên trên lá cờ Việt Nam. Trong ko khí mùa xuân của cả nước, nhà thơ đã trình bày khát vọng hiến đâng của mình:
“Ta làm nhỏ chim hót
Ta làm một nhành hoa
Ta nhập vào hòa ca
Một nốt trầm xao xuyến”
Đến khổ thơ cuối, công ty thơ hệt như đang hát lên khúc hát ngọt ngào dành tặng ngay cho dân tộc:
“Mùa xuân, ta xin hát
Câu nam giới ai, nam bình
Nước non ngàn dặm mình
Nước non nghìn dặm tình
Nhịp phách tiền khu đất Huế”
Bài thơ ngày xuân Nho Nhỏ đã cho biết tình yêu thiên nhiên, yêu khu đất nước. Đó là thiên nhiên của mùa xuân tươi đẹp, ngày xuân cách mạng. Đồng thời, bài thơ còn thể hiện nỗi khát vọng của phòng thơ chính là muốn góp sức cho đời, lưu ý thế hệ trẻ ngày nay đó là hãy góp “mùa xuân nho nhỏ” của bản thân mình với ngày xuân lớn của khu đất nước, của dân tộc.